Cú sốc mất cha khiến Trương Viễn (35 tuổi, Hồ Nam, Trung Quốc) chán nản, đau khổ. Trong lúc dọn dẹp hài cốt của người cha quá cố, cô vô tình phát hiện ra một cuốn sổ cũ, bên trong có một mảnh giấy ghi hai cái tên xa lạ và một địa chỉ bí ẩn. Phát hiện này làm dấy lên những nghi ngờ âm ỉ từ lâu trong lòng Trương Viễn về nguồn gốc của mình. Cô luôn cảm thấy lạc lõng, khác biệt với mọi người xung quanh. Những lời thì thầm về xuất thân của cô ấy giống như “thằng khốn”, “Bí mật không thể kể của cha mẹ” luôn ám ảnh tâm trí cô gái trẻ.
Trường Viễn sống với người cha ít nói. Dù vậy, anh vẫn dành cho cô tất cả tình yêu và sự quan tâm của mình. Dù cuộc sống khó khăn nhưng ông vẫn luôn cố gắng làm việc chăm chỉ để chăm sóc con gái chu đáo. Tuy nhiên, thái độ của cha anh về quá khứ càng khiến Trương Viễn bối rối hơn. Mỗi lần cô hỏi, anh đều tránh mặt cô. Dần dần, cô cũng chôn vùi mong muốn tìm ra sự thật trong lòng.
Mảnh giấy bí ẩn đó chính là manh mối giúp cô trả lời câu hỏi bấy lâu nay vẫn chưa có lời đáp. Trương Viễn quyết định liên lạc với một người họ hàng thân thiết với bố. Sau một lúc im lặng, người này đã tiết lộ sự thật: Trường Viễn là con nuôi. Không ai biết cha mẹ ruột của cô là ai. Tin tức “tia chớp” khiến thế giới của cô gái một lần nữa sụp đổ. Trong 35 năm qua, cô đã sống trong bức màn bí mật mà không hề hay biết.
type=”photo” style=”max-width:100%;” class=”” data-is-alt-modified=”true” loading=”lazy”/>
Trường Viên. Ảnh: Sohu
Quyết tâm tìm lại cội nguồn của mình, Trường Viễn đã tìm đến sự giúp đỡ của đội tìm kiếm gia đình ở Trung Quốc. Họ giúp cô đến một ngôi làng nhỏ theo địa chỉ ghi trên tờ giấy mà cô tìm được. Tại đây, có một ông già trong làng kể rằng, cách đây nhiều năm có một người phụ nữ tên Lưu Quế Nga đã gửi con gái đi khám bệnh tại gia đình bác sĩ. Sau này, họ không biết số phận của đứa trẻ.
Cuộc gọi đầu tiên với mẹ ruột khiến Trương Viễn bật khóc. Bà Lưu Quế Nga chia sẻ vì sinh con ngoài ý muốn nên buộc phải gửi con gái đi xa nhưng bà chưa bao giờ nguôi nỗi khao khát và luôn tìm kiếm con.
Cuộc gặp gỡ sau 35 năm xa cách là giây phút đầy nước mắt. Những năm xa cách cuối cùng cũng được bù đắp. Trương Viễn nhận ra rằng cả cha mẹ ruột và cha nuôi đều yêu thương cô theo cách riêng của họ. Dù khởi đầu cuộc sống có thể không hoàn hảo nhưng tình yêu sẽ chữa lành mọi vết thương. Trường Viễn đã bước ra khỏi bóng tối của quá khứ và tìm thấy ánh sáng, hạnh phúc cho riêng mình.
(Theo Sohu)
Ý kiến bạn đọc (0)