Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác là một trong những thầy thuốc, nhà tư tưởng nổi tiếng của Việt Nam, người để lại dấu ấn sâu sắc trong y học cổ truyền, văn học và triết lý sống. Ông không chỉ là một thầy thuốc tài ba, ông còn là một nhà thơ, một nhân vật văn hóa có tư tưởng đạo đức sâu sắc, được thể hiện qua cuộc sống thanh đạm và các tác phẩm của mình.
Trong đó, tập “Thượng Kinh Kỳ” là tác phẩm xuất sắc, không chỉ phản ánh chuyến về kinh chữa bệnh cho thái tử Trình Cẩn mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu sắc về triết lý nhân sinh, trạng thái sự việc. và lòng yêu nước, tình yêu nhân dân. Qua những bài thơ trong tuyển tập này, chúng ta có thể thấy rõ hơn về Tôn giáo, Thơ ca và Cuộc đời của Lê Hữu Trác.
Tôn giáo trong nhân cách Hải Thượng Lãn Ông
Trong suốt cuộc đời và sự nghiệp y học của mình, Hải Thượng Lãn Ông luôn gắn bó với “Đạo” – con đường làm người, con đường làm thầy thuốc. Ông không chỉ coi y học là một môn khoa học mà còn là cách thể hiện lòng nhân ái, giúp đỡ mọi người.
Ông từng viết: “Đạo y là nghệ thuật làm người, nghĩa là nghệ thuật làm việc của con người”. Đối với Lê Hữu Trác, làm bác sĩ không chỉ đơn thuần là chữa bệnh mà còn là làm tròn trách nhiệm đạo đức của người thầy thuốc đối với nhân loại, với nhân dân.
Thầy thuốc nổi tiếng Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác (Nguồn: Báo Hà Tĩnh)
Trong Thượng Kinh Kỳ, một số bài thơ của ông đã phản ánh rõ nét triết lý này. Chẳng hạn, khi được triệu về kinh để chữa bệnh cho thái tử Trình Cẩn, Lê Hữu Trác không những không cảm thấy tự hào về vinh quang trước mắt mà còn bày tỏ sự trăn trở, lo lắng trước trách nhiệm to lớn của mình. một bác sĩ. Trong bài thơ “Tư Tú” (viết khi ở kinh đô), ông đã bày tỏ cảm xúc của mình:
“Gió bụi kinh đô là nơi thịnh vượng,
Của cải như sương bay qua ngõ.
Bút nghiên cứu rất nhiều mây,
Tất cả những gì tôi muốn là tìm thấy những ngọn núi xanh.”
Qua bài thơ, chúng ta thấy được tâm trạng của Lê Hữu Trác khi đứng trước những cám dỗ của cuộc sống phồn hoa nơi thủ đô. Anh bày tỏ chủ nghĩa trốn chạy, coi thường phú quý phú quý, đồng thời bày tỏ mong muốn được trở về rừng núi thuần khiết, nơi anh có thể sống yên bình và tiếp tục sự nghiệp cứu người của mình. Đây là minh chứng cho nhân cách cao thượng của ông, khi ông luôn lấy “Đạo” làm kim chỉ nam cho cuộc sống.
Thơ trong nhân cách Hải Thượng Lãn Ông
Thơ Lê Hữu Trác không chỉ phản ánh tâm hồn cao thượng mà còn là cách để ông bày tỏ những cảm xúc chân thực nhất về cuộc sống. Trong Thượng Kinh Kỳ, thơ ông đan xen giữa triết lý sống, tình yêu thiên nhiên và mối quan tâm đến chuyện trần thế. Thơ ông không chỉ là công cụ thể hiện tình cảm cá nhân mà còn mang tính nhân văn sâu sắc, nhằm mục đích tu dưỡng bản thân và truyền tải những bài học đạo đức sâu sắc.
Trong bài thơ “Niềm tin lên đường” viết khi đang trên đường từ Hương Sơn về kinh chữa bệnh cho thái tử, Lê Hữu Trác đã bày tỏ những suy nghĩ về sự nghiệp và cuộc đời mình:
“Con đường xa vạn dặm, phải sông núi,
Gánh nặng thân xác bị vứt qua sông.
Bụi trần làm thân tôi buồn,
Người cao thượng không dễ dàng quên đi lòng tốt.”
Tại đây, anh bày tỏ sự chán nản với cuộc sống sung túc nhưng đồng thời cũng thể hiện quyết tâm theo đuổi nghề y. Dù thể xác mệt mỏi nhưng tâm trí của ông luôn hướng về những điều tốt đẹp, lấy lòng nhân ái làm động lực. Đây là cách ông dung hòa giữa thơ và cuộc sống, giữa cuộc sống và trách nhiệm.
Một bài thơ khác trong Thượng Kinh Kỳ Sử là bài “Mối tình”, trong đó Lê Hữu Trác bày tỏ mong muốn được trở về cuộc sống ẩn dật, thoát khỏi sự ràng buộc của danh vọng:
“Giấc mơ dài không tốt,
Giang Sơn rộng rãi say sưa bao thế hệ.
Nhà cao cửa rộng lòng nặng trĩu
Nơi núi xanh không muốn quay phim”.
Bài thơ bộc lộ khát vọng sâu sắc của ông về một cuộc sống trong lành, bình yên nơi núi rừng. Dù được vua chúa kính trọng nhưng ông vẫn luôn mong muốn được trở về cuộc sống nông thôn, thoát khỏi những áp lực, ràng buộc của cuộc sống nơi thành thị. Đây là sự thể hiện rõ nét triết lý sống “phi phàm”, coi trọng sự trong sáng của tâm hồn và vượt qua những cám dỗ vật chất.
Lãnh đạo Bộ Y tế dâng hương tưởng nhớ danh y Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác.
Cuộc sống trong nhân cách Hải Thượng Lãn Ông
Cuộc đời của Hải Thượng Lãn Ông là minh chứng rõ ràng cho tinh thần của một người thông thái, một người sống có triết lý “đạo đức” và luôn giữ mình trong sạch trong cuộc sống đầy cám dỗ. Ông từ chối con đường chính thức, không màng danh lợi, sống ẩn dật trong núi rừng Hương Sơn để cống hiến hết mình cho nghề y. Đây không chỉ là sự lựa chọn của người thầy thuốc mà còn thể hiện một nhân cách lớn, biết tự trọng, giữ vững lập trường và sống đúng lý tưởng của mình.
Trong bài thơ “Tự sự” trong “Thượng Kinh Ký”, ông đã bày tỏ cảm nghĩ về cuộc đời mình:
“Danh tiếng và lợi nhuận không chỉ liên quan đến chúng tôi,
Danh tiếng chỉ là bọt sông.
Gối mơ về núi xanh, khung cảnh hoang vu hạnh phúc,
Một cuộc sống thuần khiết trong hư không.”
Qua bài thơ này, chúng ta thấy được sự kiên định của Người trong việc lựa chọn lối sống thanh đạm, không bị vướng vào danh lợi, địa vị. Ông coi cuộc đời như một dòng sông, danh lợi như bong bóng, thoáng qua rồi lại tan biến. Từ đó, anh chọn cách sống hòa hợp với thiên nhiên, giữ cho tâm hồn mình được bình yên, tự do, tránh xa những ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống trần tục.
Tuy nhiên, việc ông sống ẩn dật không phải là trốn tránh trách nhiệm. Ngược lại, Hải Thượng Lãn Ông luôn gắn liền với sự nghiệp cứu người, mang lại lợi ích cho dân. Ông không cầu danh vọng nhưng danh tiếng về tài năng và đức độ của ông lại lan truyền khắp nơi.
Những lời dạy trong Châm ngôn y học và các tác phẩm khác của ông đã trở thành kim chỉ nam cho y học cổ truyền Việt Nam, là bài học đạo đức quý giá cho các thế hệ thầy thuốc tương lai.
Qua phân tích các yếu tố Đạo giáo, Thơ ca và Cuộc sống trong cuộc đời và tác phẩm của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, đặc biệt qua các bài thơ trong tập “Thượng Kinh Kỳ Sư”, chúng ta thấy một nhân cách vĩ đại, một con người sống và làm việc. theo triết lý nhân ái, minh bạch và kiên định.
Lê Hữu Trác không chỉ để lại những giá trị to lớn về y học mà còn truyền tải những bài học sâu sắc về đạo đức nghề nghiệp, tinh thần sống trần thế và tình thương con người. Thơ ông không chỉ là phương tiện bày tỏ tình cảm cá nhân mà còn là công cụ truyền bá triết lý sống, tư tưởng nhân văn. Những giá trị này vẫn còn giữ được sức sống và sức ảnh hưởng mạnh mẽ cho đến ngày nay, trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các thế hệ thầy thuốc và những người yêu thơ ca, triết lý sống cao đẹp.
Ý kiến bạn đọc (0)