Thơ về quê hương luôn mang trong mình những cảm xúc chân thành và tha thiết nhất. Mỗi bài thơ là lời nhắn gửi về nơi chôn rau cắt rốn, nơi dòng sông, cánh đồng, góc trời quen thuộc đã khắc sâu vào ký ức. Những vần thơ thể hiện tình yêu quê hương, đất nước không chỉ đơn thuần là ca ngợi vẻ đẹp phong cảnh mà còn là tình yêu thương, lòng tự hào dân tộc của bao thế hệ.
Trong bài viết này, Chanh Tươi Review đã tổng hợp những bài thơ về chủ đề quê hương, đất nước hay nhất, mang đậm nét hồn quê và tình yêu đất nước, giúp bạn tìm lại những kỷ niệm, cảm xúc thân thương mỗi khi nhớ về nơi mình thuộc về.
Những bài thơ về quê hương đất nước hay nhất
Quê hương, đất nước luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca, nơi những vần thơ chất chứa tình yêu và nỗi nhớ, khơi gợi ký ức về làng quê thân thuộc và niềm tự hào về Tổ quốc. Mỗi bài thơ về quê hương, đất nước không chỉ tái hiện hình ảnh ruộng đồng, sông núi mà còn gửi gắm niềm yêu thương, lòng biết ơn và khát vọng gìn giữ vẻ đẹp của đất nước Việt Nam.
1. Nhớ con sống quê hương – Tế Hanh (trích)
Quê hương tôi có con sông xanh biếcNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là một buổi trưa hèTỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ thángGiữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!Tôi giữ mãi mối tình mới mẻSông của quê hương, sông của tuổi trẻSông của miền Nam nước Việt thân yêu.
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước chập chờn con cá nhảyBạn bè tôi tụm năm tụm bảyBầy chim non bơi lội trên sôngTôi giơ tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạChúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngảKẻ sớm khuya chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồngTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biểnVẫn trở về lưu luyến bên sôngHình ảnh cô em đôi má ửng hồng…
2. Bài học đầu cho con – Đỗ Trung Quân (trích)
Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏMẹ về nón lá nghiêng cheLà hương hoa đồng cỏ nộiBay trong giấc ngủ đêm hè
Thơ về quê hương hay nhất
3. Việt Nam quê hương ta – Nguyễn Đình Thi (trích)
Việt Nam đất nước ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơnCánh cò bay lả rập rờnMây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiềuQuê hương biết mấy thân yêuBao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đauMặt người vất vả in sâuGái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn.
Đất nghèo nuôi những anh hùngChìm trong máu lửa lại vùng đứng lênĐạp quân thù xuống đất đenSúng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa.Việt Nam đất nắng chan hoàHoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanhMắt đen cô gái long lanhYêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chung.
Đất trăm nghề của trăm vùngKhách phương xa tới lạ lùng tìm xemTay người như có phép tiênTrên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ.
Nước bâng khuâng những bến đòĐêm đêm còn vọng câu hò Trương ChiĐói nghèo nên phải chia lyXót xa lòng kẻ rời quê lên đường
Ta đi ta nhớ núi rừngTa đi ta nhớ dòng sông vỗ bờNhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngôBát cơm rau muống quả cà giòn tan…
4. Quê Hương – Tác giả: Nguyễn Đình Huân (trích)
Quê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi về
5. Quê Hương – Tác giả: Giang Nam (trích)
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê hương qua từng trang sách nhỏ”Ai bảo chăn trâu là khổ”Tôi mơ màng nghe chim hót trên caoCó những ngày trốn họcĐuổi bướm cạnh bờ aoMẹ bắt được …Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!Có cô bé nhà bênNhìn tôi cười khúc khích …
6. Quê hương – Tế Hanh
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày sông.Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá:
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về.“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”,Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.
Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Thơ về quê hương đất nước
7. Đất nước – Nguyễn Khoa Điềm (trích)
Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…
8. Người đi tìm hình của nước – Chế Lan Viên (trích)
Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nướcCây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhàĂn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốcChẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa.
Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây?Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủCánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Rồi cờ sẽ ra sao? Tiếng hát sẽ ra sao?Nụ cười sẽ ra sao?Ơi, độc lập!Xanh biết mấy là trời xanh Tổ quốcKhi tự do về chói ở trên đầu
9. Tràng Giang – Huy Cận
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
10. Đất nước – Nguyễn Đình Thi (trích)
Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù sa
11. Về Làng – Nguyễn Duy (trích)
Làng ta ở tận làng taMấy năm một bận con xa về làngGốc cây, hòn đá cũ càng,Trâu bò đủng đỉnh như ngàn năm nayCha ta cầm cuốc trên tay,Nhà ta xơ xác hơn ngày xa xưaLưng trần bạc nắng thâm mưaBụng nhăn lép kẹp như chưa có gì
Không răng! cha vẫn cười khìRượu tăm vẫn để dành khi con vềNgọt ngào một chút men quêCay tê cả lưỡi, đắng tê cả lòngGian ngoài thông thống gian trongMột đời làm lụng sao không có gì
Bài thơ về quê hương đất nước ngắn
Những bài thơ ngắn về quê hương đất nước tuy ít câu chữ nhưng lại chứa đựng bao nhiêu tình cảm sâu sắc. Chỉ qua vài dòng ngắn gọn, người viết đã gửi gắm trọn vẹn vẻ đẹp của làng quê, tình yêu quê hương và niềm tự hào về đất nước. Những vần thơ mộc mạc, giản dị này dễ dàng đi vào lòng người, khiến ai đọc cũng cảm thấy bồi hồi, xao xuyến khi nhớ về quê nhà thân thương.
Thơ về quê hương ngắn, hay
1. Tiếng chuông quê hương – Cao Tuế
Chiều nay vẫn tiếng chuông chùaBoong… boong… ngân vọng vang đưa một vùngTình quê tha thiết mặn nồngXôn xao người ở, thấm lòng người điĐường làng, giếng nước, bờ treTiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngờiTháng năm lận đận chân trờiTiếng chuông theo suốt cuộc đời biệt lyNay lần chuông vọng trở vềBoong… boong… thổn thức tình quê ứ trào.
2. Về quê – Nguyễn Lãm Thắng
Nghỉ hè bé lại thăm quêĐược đi lên rẫy, được về tắm sông
Thăm bà, rồi lại thăm ôngThả diều, câu cá… sướng không chi bằng
Đêm về ngồi ngắm ông trăngNghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa
Bà rang đậu lạc thơm chưaMời ông bà, bé say sưa chuyện trò.
3. Quê ơi – Châu Lê
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôiChang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâuVui cùng ruộng lúa đồng sâuBạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưaThương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồngNhọc nhằn cái khổ nghề nôngChạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
4. Bức tranh quê – Hà Thu
Quê hương đẹp mãi trong tôiDòng sông bên lở bên bồi uốn quanhCánh cò bay lượn chòng chànhĐàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân ngaBình yên thanh đạm chan hòa yêu thươngBức tranh đẹp tựa thiên đườngHồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
5. Trăng Đồng Quê – Nguyễn Lãm Thắng
Đêm trong đến không ngờSen cũng thơm quá đỗiCánh đồng như giấc mơƯớp mùi hương lúa mới
Bầy chim cũng thao thứcNiềm vui rung trong cànhBài ca dâng trong ngựcDế hát lời cỏ xanh
Gió thổi nồng hương đấtDạo khúc nhạc đêm sươngNgàn sao trời mở mắtThắp nên một thiên đường
Đêm nay trăng đẹp quá!Thắp nắng cho cánh đồngNên đêm không còn nữaChỉ còn ngày mênh mông…
Thơ về quê hương
6. Quê hương và nỗi nhớ – Sưu tầm
Giọt sương nào long lanh?Dòng sông nào xanh mát?Bông hồng nào thơm ngát?Mà em hát mùa xuân…
Giọng ca em trong ngần,Lời ca thân thương quá,Đưa anh từ đất lạ,Về quê mẹ yêu thương.
Đây là đất quê hương,Biển ngàn năm sóng vỗDãy Trường Sơn còn đóChiến công ghi sử vàng.
Đất nước đã sang trang,Đàng hoàng và to đẹp,Ở đâu rồi đôi dép?Theo Bác khắp chân trời…
Từng lời ca em ơiĐưa anh vào nỗi nhớ.Dù trong những cơn mơ.Quê hương ta vẫn chờ…
7. Quê em vùng biển – Sưu tầm
Quê em ở vùng biển.Phong cảnh đẹp vô cùng.Nước biển xanh mênh mông.Sóng xô tràn bãi cát.Sớm ngày vang tiếng hát.Từng đoàn thuyền ra khơi.Chiều ngả bóng mặt trời.Thuyền về đầy ắp cá.Quê em giàu đẹp quá!Em tha thiết yêu quê.
8. Chiều quê – Chữ Văn Hòa
Chiều quê hương lúa thơm nồngHoàng hôn trả nắng trên sống ráng chiềuNhìn đàn em nhỏ thân yêuHồn nhiên thả những cánh diều tuổi thơTừng đàn bò bước nhởn nhơĐủng đà đủng đỉnh bên bờ tre xanhMôi trường cuộc sống trong lànhChiều quê là một bức tranh yên bình.
9. Về làng – Phạm Hương Giang
Về làng đi dọc triền đêMùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngàoSay cảnh mặt trời lên caoDừng chân cùng bước ghé vào tán câyGió đồng thanh mát hây hâyCò trắng bay lả tràn đầy mộng mơPhong cảnh đẹp đến thẫn thơĐể người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.
Thơ lục bát về quê hương
Thơ về quê hương luôn gợi lên những hình ảnh mộc mạc, bình dị mà thân quen của làng quê Việt Nam. Với thể thơ truyền thống này, từng vần thơ như một dòng chảy êm đềm, nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người. Những bài thơ lục bát về quê hương không chỉ là lời ca ngợi cảnh sắc, mà còn thể hiện tình cảm sâu nặng, niềm nhớ nhung và lòng biết ơn dành cho nơi chôn nhau cắt rốn.
Thơ về quê hương
1. Yêu lắm quê hương – Hoàng Thanh Tâm
Em yêu từng sợi nắng congBức tranh thủy mặc dòng sông con đòEm yêu chao liệng cánh còCánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm
Em yêu khói bếp vương vươngXám màu mái lá mấy tầng mây caoEm yêu mơ ước đủ màuCầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua
Em yêu câu hát ơi àMồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưaEm yêu cánh võng đong đưaCánh diều no gió chiều chưa muốn về
Đàn trâu thong thả đường đêChon von lá hát vọng về cỏ lauTrăng lên lốm đốm hạt saoGió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên
Em đi cuối đất cùng miềnYêu quê yêu đất gắn liền bước chân.
2. Tình quê – Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thong thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai cỏ ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.
3. Quê hương qua lời mẹ kể – Công Vinh (trích)
Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
4. Lưng tựa bến quê – Toàn Tâm Hòa (trích)
Ta về lưng tựa chiều nghiêngThả hồn theo những bình yên lạ thườngBao năm xuôi ngược dặm đườngNay về gom những yêu thương đong đầy
Đồng xanh thẳng cánh cò bayDòng sông quê vẫn nặng đầy phù saSáo diều vi vút ngân ngaBao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn
Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xaoHương đồng gió nội ngọt ngàoNhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ!
5. Nỗi nhớ quê hương – Quốc Phương
Đi đâu cũng nhớ quê nhàSân đình giếng nước cây đa trước chùaChợ phiên nhộn nhịp bán muaĐường làng tấp nập sớm trưa đi về
Chiều chiều nắng nhạt triền đêCó thói có lề lũ trẻ chăn trâuThả diều đánh trận hồi lâuRủ nhau tắm mát dưới cầu thủy nông
Đầu làng trải rộng cánh đồngMàu xanh cây lúa cấy trồng tốt tươiAo làng rộn rã nói cườiMấy cô gánh nước với người đi ngang
Nhớ quê nỗi nhớ mơ màngPhong sương nên phải xa làng làm ănGiờ đây đã bớt khó khănCùng nhau ta rủ hàng năm ta về.
6. Quê hương yêu dấu – Sưu tầm
Quê hương là mẹ, là chaQuê hương nâng mỗi bước ta đầu đờiChao nghiêng cánh võng… ầu ơiTương cà, rau muống… ngọt lời mẹ ru
Quê hương là những chiều thuHương cau ngan ngát, chim gù… bâng khuângQuê hương là những dấu chânOằn lưng cha cõng đồng gần, ruộng xa
Dòng sữa mẹ ngọt nuôi taChắt chiu cay đắng, mặn mà sớm khuya…Dõi theo mỗi bước ta điVòng tay ôm ấp những khi trở trời
Nặng lòng yêu lắm quê ơiDẫu đi cuối đất, cùng trời… chẳng quên!
7. Quê hương – Phan Thị Hạnh
Chim còn có tổ có tôngNgười sao chẳng nhớ non sông cội nguồnQuê hương xa cách thấy buồnLời ru điệu hát hãy còn trong tâm
Hái dâu vất vả chăn tằmNhả tơ óng mượt trăng rằm ước aoLũy tre bến nước cầu aoNhớ hoài đối đáp ca dao tâm tình
Yêu sao giọt nắng lung linhÁo dài tha thướt tươi xinh dịu hiềnThương luôn giọng cả ba miềnĐều mang âm sắc nỗi niềm yêu thương.
Thơ 4 câu về quê hương
Thơ về quê hương 4 câu tuy ngắn gọn nhưng lại chất chứa bao cảm xúc dạt dào. Chỉ với vài dòng, những bài thơ này có thể lột tả trọn vẹn vẻ đẹp bình dị của làng quê, nỗi nhớ nhung khi xa nhà và niềm tự hào về nơi chôn rau cắt rốn. Những vần thơ ngắn giúp ta thấy lại bầu trời xanh, cánh đồng lúa chín, và những kỷ niệm thân thương của quê hương mình.
1. Anh đi anh nhớ quê nhà,Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.Nhớ ai dãi nắng dầm sươngNhớ ai tát nước bên đường hôm nao.
2. Quê em có gió bốn mùa,Có trăng giữa tháng, có Chùa quanh năm.Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm,Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.
3. Rủ nhau ra tắm hồ sen,Nước trong bóng mát, hương chen cạnh mình.Cứ chi vườn ngọc, ao quỳnh,Thôn quê vẫn thú hữu tình xưa nay.
4. Đường đi xa lắm ai ơi,Nước non ngàn dặm, bể trời mênh mông.Đi qua muôn chợ vạn rừng,Thuyền con một chiếc vẫy vùng biển khơi.
5. Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ,Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn.Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn,Hỏi ai gây dựng nên non nước này?
6. Nhà tôi nghề giã, nghề sông,Lặng thì tôm cá đầy trong, đầy ngoài,Cá trắng cho chí cá khoai,Còn như cá lẹp cá mai cũng nhiều.
7. Làng tôi có lũy tre xanh,Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng.Bên bờ vải nhãn hai hàng,Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.
Các bài thơ 4 chữ về quê hương
Thơ về quê hương 4 chữ mang một vẻ đẹp dung dị, mộc mạc với nhịp điệu ngắn gọn nhưng giàu cảm xúc. Loại thơ này không chỉ dễ đọc, dễ thuộc mà còn dễ dàng khơi gợi những cảm xúc gần gũi về quê hương trong lòng mỗi người.
1. Sông Quê – Nguyễn Ngọc Giang (trích)
Trở về sông quêMột thời thơ trẻCon sông hiền hậuNhư bầu sữa mẹ
Tám năm lăn lộnPhồn hoa đô thịNay bỗng gặp lạiCảnh quê thi vị
2. Vẽ Quê Hương – Định Hải
Bút chì xanh đỏEm gọt hai đầuEm thử hai màuXanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xómTre xanh, lúa xanhSông máng lượn quanhMột dòng xanh mátTrời mây bát ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏVẽ nhà em ởNgói mới đỏ tươiTrường học trên đồiEm tô đỏ thắmCây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA, nắng lên rồiLá cờ Tổ quốcBay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranhQuê ta đẹp quá!
3. Cánh Đồng Bao La -Tế Hanh (trích)
Em trông đám dậuCao hơn đám lúaNhư anh cao hơnEm nửa cái đầu.
Đường đi thì nhỏBờ cỏ thì xanhTrời cao thì thanh;Em ơi! có rõ…
4. Em yêu mùa hè – Sưu tầm
Em yêu mùa hèCó hoa sim tímMọc trên đồi quêRung rinh bướm lượnThong thả dắt trâuTrong chiều nắng xếEm hái sim ănTrời sao ngọt thếGió mát lưng đồiVe ngân ra rảTrên cáo lưng trờiDiều ai vừa thả
5. Dõi bóng quê nhà – Sưu tầm
Khi mình trở lạiHạnh phúc đong đầyKhông còn tê táiQuạnh quẽ chốn đây
Bao chiều thờ thẫnDõi bóng quê nhàBuồn thương số phậnLận đận ngày qua.
Những vần thơ không chỉ là những ký ức được ghi lại mà còn là nguồn cảm hứng để ta luôn tự hào về gốc rễ, về con người và đất nước mình. Hy vọng rằng những bài thơ trong bài viết này đã giúp bạn tìm thấy sự đồng cảm và niềm xúc động khi nghĩ về quê hương, như một nhịp cầu kết nối giữa hiện tại và những ký ức đẹp đẽ nơi làng quê yên bình. Thơ về quê hương mãi là dòng chảy ấm áp trong trái tim mỗi người.
Ý kiến bạn đọc (0)